Văn mẫu lớp 9: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân (Dàn ý + 4 mẫu), Văn mẫu lớp 9: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân gồm dàn ý,
Văn mẫu lớp 9: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân gồm dàn ý, cùng 4 bài văn mẫu, giúp các em học sinh lớp 9 tham khảo, tích lũy vốn từ để kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân súc tích, truyền cảm hơn.
Đề bài: Anh/chị hãy đóng vai thúy kiều kể lại Cảnh ngày xuân trong chương trình ngữ văn lớp 9
Xem Tắt
Dàn ý Đóng vai Thúy Kiều kể lại Cảnh ngày xuân
1. Mở bài
– Kể về cuộc du xuân của hai chị em Thuý Vân, Thuý Kiều
2. Thân bài
– Cảnh một: Gợi tả khung Cảnh ngày xuân
+ Chim én bay, đồng cỏ xanh mướt, hoa lê trắng
+ Khung cảnh mùa xuân mới mẻ tràn đầy sức sống.
– Cảnh 2: Khung cảnh lễ hội Tết thanh minh
+ Các hoạt của lễ tảo mộ
+ Hội Đạp thanh
+ Khắc họa truyền thống xa xưa.
– Cảnh 3: Khung cảnh tan hội khi chiều tà
+ Có cảm giác bâng khuâng xao xuyến, luyến tiếc cảnh xuân trôi qua quá nhanh.
3. Kết bài
– Nghệ thuật của bài thơ, tình yêu thiên nhiên của tác giả.
– Cảm nhận của bản thân
Đóng vai Thúy Kiều kể lại Cảnh ngày xuân – Mẫu 1
Mùa xuân là mùa tươi trẻ mùa của tình yêu sự sống Vương Thúy Kiều tôi cùng hai em Thúy Vân, Viên quan náo nức chảy hội mùa xuân tham dự lễ tảo mộ và vui hội đạp thanh ôi mùa xuân tuyệt đẹp!
Buổi sáng mùa xuân thật đẹp. Cánh én chao liệng trên bầu trời như thoi đưa trong khung cửi dệt vải ánh sáng màu hồng trong veo trải khắp không gian chưa chói lòa chưa gay gắt bước chân của mùa xuân đã sang tháng thứ ba, ôi ngày vui ngắn chẳng tày gang! Lòng tôi trào dâng một niềm nuối tiếc ngày vui đang trôi qua mau. Trước mắt tôi là cả một bước diễn họa mùa xuân. Cỏ xanh non tơ trải dài đến tít tận chân trời sức sống của mùa xuân thật tràn trề mãnh liệt, trên nền cỏ xanh ấy vài bông hoa lê trắng điểm xuyết bàn tay của tạo hóa sao khéo sắp đặt?
Màu xanh của cỏ là phông nền cho màu trắng của hoa lê nổi bật nếu màu xanh gợi sự tươi trẻ thì màu trắng lại gợi sự tinh khôi trong trẻo tinh khiết bức tranh mùa xuân sao đẹp đến thế! Lòng tôi tràn ngập một niềm vui khó tả.
Ba chị em tôi hòa vào dòng người du xuân trẩy hội ngày tết thanh minh này có lễ tảo mộ – sửa sang lại phần mộ của người thân đã khuất, hội đạp thanh – giẫm lên cỏ xanh, du xuân ở chốn đồng quê đông vui náo nức quá! Nhưng đông nhất vẫn là nam thanh nữ tú trai tài gái sắc bởi chúng tôi có thể tìm thấy sợi tơ hồng trong tương lai khắp các ngả đường người người ngựa ngựa, xe xe, áo áo quần quần kéo về chật như nêm cối, chị em tôi cũng sắm sửa đầy đủ lễ vật hòa vào truyền thống lễ hội tốt lành của dân tộc. Mọi người kéo lên các gò cao những ngôi mộ liền kề nhau ai cũng hương khói sửa sang phần mộ tôn đắp cho cao, đốt vàng vó gửi cho người thân ở thế giới bên kia. Phải chăng đây là nét đẹp trong thế giới tâm linh của người phương đông? Đúng vậy tôi thấy truyền thông này mang đậm vẻ đẹp văn hóa của người Việt hướng tới đạo lí uống nước nhớ nguồn cần được gìn giữ và phát huy.
Ngày vui nào rồi cũng đến lúc tàn chiều về hội tan chị em tôi thơ thẩn trở về sau một ngày lễ hội tưng bừng náo nức cảnh vẫn đẹp vẫn thanh dịu nhẹ như buổi sáng mùa xuân nhưng tất cả đang nhạt dần, nặng dần mọi chuyển động trở lên nhẹ nhàng từng nét mềm mại. Mặt trời đang từ từ ngả bóng về Tây nhịp cầu nho nhỏ dòng nước lững lờ trôi… Chỉ có điều lòng tôi vương một nỗi buồn khó tả. Buồn vì ngày vui trôi qua mau hay buồn vì linh cảm một điều gì đó sắp xảy ra? Có lẽ đúng vậy bởi ngay sau đó tôi gặp mộ Đạm Tiên một ca nhi tài sắc vẹn toàn mà mệnh yểu giờ đây chỉ còn là nấm mồ lạnh lẽo không người hương khói rồi còn gặp chàng Kim Trọng hào hoa phong nhã chẳng biết số kiếp chúng tôi có duyên nợ gặp nhau không nhưng lòng tôi đã vương vấn hình bóng chàng.
Một ngày du xuân trẩy hội đã kết thúc trong tôi vui buồn đan xen khó có thể tách rời ôi lòng người đa đoan! Tương lai phía trước ra sao còn chờ tôi trải nghiệm.
Đóng vai Thúy Kiều kể lại Cảnh ngày xuân – Mẫu 2
Nay đã là Tết Thanh minh, hai chị em tôi lại rủ nhau đi chơi xuân, ngày xuân trôi qua thật nhanh như con thoi dệt cửi, mới đó đã sang tháng ba. Dù mùa xuân đã trôi qua cách đây hơn hai tháng nhưng ánh sáng ấy, tôi cảm nhận được nó vẫn mạnh mẽ, kiên trì tỏa một sự bình yên và ấm áp đến kì lạ. Sắc xanh của bầu trời cùng cây cỏ như vẽ vào lòng người bức tranh xuân ngọt ngào mà không kém phần rực rỡ sắc màu. Điểm xuyến trong các không gian rực rỡ sắc màu đó là màu trắng thuần khiết của hoa lê, một sắc trắng của sức sống sau một giấc ngủ đông dài.
Cùng với dòng người tấp nập, hai chị em tôi hòa mình vào lễ hội, không khí đông vui, rộn ràng thêm khi đoàn người trẩy hội đều là những “tài tử giai nhân”. Những nén hương được thắp lên, thoi vàng, tiền giấy cũng được rắc ra như chiếc cầu nói giữa âm dương, nhắc nhở con cháu không được quên cội nguồn. Một truyền thống tốt đẹp từ xưa tới nay của dân tộc ta.
Mặt trời dần ngả, khung cảnh chiều xuân man mác nỗi u buồn khi tất cả mọi người ai nấy cũng đã về nhà. Lòng tôi thấy xôn xao, tĩnh lặng lại trong suy nghĩ, thương cảm cho những ngôi mộ vô chủ. Chuyện du xuân này với tôi nó không còn chỉ là ngắm trời đất nữa mà còn là cuộc mở lòng đón lấy những âm thanh trong trẻo của tình yêu, của tình thương người.
Đóng vai Thúy Kiều kể lại Cảnh ngày xuân – Mẫu 3
Thời gian trôi đi nhanh như thoi đua, thoắt một cái đã hơn hai tháng trôi qua và bây giờ là tiết Thanh minh. Ba chị em tôi cùng dòng người đi lễ hòa vào nhau, khung cảnh thật tuyệt đẹp, màu xanh của đất trời, cỏ cây cùng màu vàng ấm của tiết thời mùa xuân, điểm xuyến thêm màu trắng của hoa lê. Sự kết hợp ấy tạo nên bức tranh phong cảnh mùa xuân sinh động, rạng rỡ và đầy sức sống hơn bao giờ hết.
Tiết Thanh minh có cần đủ các tầng lớp xã hội, ai cũng quần áo sặc sỡ đã tạo nên một ngày hội tưng bừng đầy màu sắc. Có người rẫy cỏ, có người đắp lại mô, tô lại bia cho người thân. Không khí càng trở nên nhộn nhịp hơn khi cùng nhau đốt tiền vàng, thoi vàng, tro tiền vì gặp gió mà bay khắp nơi.
Chiều đến, chúng tôi thơ thẩn bước trên con đường đã nhuốm màu chiều tà, phong cảnh nhộn nhịp đầy sắc màu ban sáng đã nhường lại cho sự êm dịu, bình yên, ở đây chỉ còn nghe thấy tiếng chim hót, tiếng suối kêu mà thôi. Chúng tôi tận hưởng những âm thanh còn sót lại đầy quý báu đó, lòng mang chút nuối tiếc trở về nhà.
Đóng vai Thúy Kiều kể lại Cảnh ngày xuân – Mẫu 4
Những hạt bụi mưa tinh nghịch dạo chơi bên bậu cửa sổ, mới sáng sớm tôi đã háo hức thức dậy để chuẩn bị cho một ngày lễ hội vui vẻ, bận rộn cùng Thúy Vân và Vương Quan. Tiết trời tháng ba vừa se se nao nức lòng người, vừa tươi mới diệu kỳ ! Xa xa kia là đàn én đang chập chờn, chập chờn…
Trong tiết thanh minh, mọi vật đều bung mình khoe sắc rực rỡ, tươi tắn. Màu cỏ non xanh được làn môi mềm của mưa xuân chạm khẽ trở nên đầy sức sống, trải dài tít tắp đến tận chân trời. Vườn nhà cũng không kém phần rộn rã bởi tiếng chim nô nức kéo về tụ họp hát ca, trên những cành lê màu hoa trắng dịu dàng thanh khiết đã e ấp nấp sau những tán lá. Những lễ hội mùa xuân khiến cho mọi người trong làng ai cũng háo hức chuẩn bị từ sớm, tôi và hai em chọn cho mình những bộ trang phục đẹp nhất để đi dự hội. Đã nhiều năm đi du xuân như hôm nay nhưng lòng tôi vẫn không khỏi xốn xang niềm vui khó tả, nhìn mặt ai cũng tươi tắn khiến cho niềm vui đó còn nhân lên gấp đôi. Có hai lễ hội chính được diễn ra đó là tảo mộ và đạp thanh. Chúng tôi thành kính thắp hương khấn vái tổ tiên, mùi nhang trầm và tiền giấy hóa vàng hòa quyện trong không khí tạo một cảm giác thật trang nghiêm ấm áp.
Đây là phút giây xúc động để mọi người nhớ về những người thân đã quá cố, trong hương thơm và hoa đẹp khấn cúng lòng ai cũng rưng rưng những xúc động chân thành nhất. Sau khi tảo mộ xong ai cũng nóng lòng tham gia lễ hội đạp thanh. Du xuân trên cỏ xanh quả là một điều tuyệt vời nhất ! Mọi người còn tháo giày để đi chân trần cảm nhận sự tươi mát và sống động của cỏ nơi lòng bàn chân, hạt mưa ban sớm còn đọng lại trên những nhánh cỏ giờ reo vui nhảy nhót dưới chân chúng tôi. Gần xa nô nức trai thanh nữ tú đi trẩy hội, dòng người chẳng mấy chốc mà chật như nêm, ai cũng trao cho nhau những lời lời hỏi thăm và lời chúc tốt đẹp. Mọi người ca hát, nghe đàn, thưởng rượu trên cỏ, những gánh hàng bán đồ ăn, đồ trang sức và vải vóc tấp nập người ghé xem, ai ai cũng khóa lên mình áo quần lộng lẫy. Ánh nắng mùa xuân trong lành ấm áp rọi trên cỏ non lấp lánh, rọi trên mái tóc của các nàng thiếu nữ yêu kiều. Ba chị em tôi dắt tay nhau thưởng thức mọi hoạt động vui vẻ dưới không khí tràn đầy niềm vui đó. Thật đúng khi người ta có câu: “Ngày vui ngắn chẳng tày gang”, cuộc vui nào rồi cũng phải đến lúc kết thúc.
Đi từ buổi sáng mà giờ đã quá chiều, chúng tôi chơi vui vẻ quên cả thời gian. Bóng mặt trời ửng đỏ cả một khoảng trời đang khuất dần về phía Tây, vài ánh nắng nhạt còn vung vãi sót lại trên những nhánh cỏ. Ai cũng thơ 6 tiếc nuối khi lễ hội kết thúc, mọi người thu dọn đồ đạc, ngựa xe và hàng quán để ra về, không gian trở nên yên tĩnh hơn, trong lòng ạ cũng lâng lâng những cảm xúc vừa vui vẻ vừa luyến nhớ. Chị em chúng tôi men theo dòng suối nhỏ để ra về, ba người vẫn còn xôn xao nói về những chuyện vui đã xảy ra trong ngày. Cảnh vật chìm trong màu xanh thẫm lại, tiếng nước trong trẻo dưới chân cầu làm tôi không khỏi xao xuyến…
Một ngày xuân thật đáng nhớ với tất cả chúng tôi!