Văn mẫu lớp 9: Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên trong “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”, Mời bạn đọc tham khảo Bài văn mẫu lớp 9: Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên
Đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga” được học trong chương trình Ngữ Văn lớp 9. Qua đoạn trích này, Nguyễn Đình Chiểu đã khắc họa được hình ảnh Lục Vân Tiên – một con người tài ba, dũng cảm và trọng nghĩa khí.
Dưới đây là tài liệu Bài văn mẫu lớp 9: Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên trong “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”, bao gồm dàn ý và 3 bài văn mẫu hay nhất.
Xem Tắt
Dàn ý phân tích nhân vật Lục Vân Tiên
I. Mở bài
– Giới thiệu về tác giả Nguyễn Đình Chiểu, đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”.
– Giới thiệu về nhân vật Lục Vân Tiên.
II. Thân bài
1. Lục Vân Tiên đánh bại bọn cướp
– Tình huống: Kiều Nguyệt Nga trên đường bị bọn cướp chặn xe, Lục Vân Tiên tình cờ đi qua thấy vậy liền đến cứu giúp.
– Hành động của Lục Vân Tiên:
- “Bẻ cây làm gậy nhằm làng xông vô”: sự nhanh trí, gan dạ của Lục Vân Tiên.
- Kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ/Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân” – bản lĩnh của một người quân tử, trước khi ra tay chàng đã nêu rõ lý do là vì chính nghĩa, không phải là hành vi đánh lén.
- Trận đánh diễn ra cay cấn: “bốn phía phủ vây bịt bùng” vô cùng nguy hiểm đối với Lục Vân Tiên.
- Nhưng chàng vẫn “tả xung hữu đột” chẳng khác nào Triệu Tử phá vòng Đương Dang.
=> Hình ảnh so sánh Lục Vân Tiên với nhân vật anh hùng Triệu Tử cho thấy sức mạnh, tài năng của nhân vật Lục Vân Tiên.
– Kết quả: bốn phía vớ tan, quang gươm giáo tìm đường chạy, thủ lĩnh Phong Lai không kịp trở tay bị Lục Vân Tiên tiêu diệt.
2. Lục Vân Tiên gặp và trò chuyện với Kiều Nguyệt Nga
– Khi nghe tiếng khóc ở trong xe, Lục Vân Tiên hỏi: “Ai than khóc ở trong xe này?”.
– Người bên trong trả lời rõ sự tình: “Tôi thiệt người ngay/Sa cơ nên mới lầm tay hung đồ”.
=> Lục Vân Tiên động lòng trước hoàn cảnh của hai cô gái, khẳng định mình đã dẹp yên bọn cướp.
– Lục Vân Tiên ngăn không cho hai cô gái ra ngoài: “Khoan khoan ngồi đó chớ ra/Nàng là phận gái ta là phận trai”: giữ đúng chuẩn mực đạo đức, nam nữ thụ thụ bất thân.
– Lục Vân Tiên hỏi thăm tên tuổi, xuất thân và lý do vì sao gặp nạn trên đường.
=> Từ ngôn ngữ đến cách nói chuyện thể hiện là một con người có học thức, trọng lễ giáo phong kiến.
– Lục Vân Tiên khi nghe Kiều Nguyệt Nga ngỏ ý báo đáp ân tình thì đã cười và từ chối: “Làm ơn há dễ trông người trả ơn… Làm người thế ấy cũng phi anh hùng”.
=> Thể hiện phương châm sống của một đáng nam nhi: thấy việc nghĩa không làm thì không phải là anh hùng.
III. Kết bài
– Khẳng định vẻ đẹp của Lục Vân Tiên.
– Đánh giá về nhân vật Lục Vân Tiên.
Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên – Mẫu 1
“Truyện Lục Vân Tiên” là một trong những truyện thơ nổi tiếng của nền văn học trung đại Việt Nam. Đến với đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”, người đọc sẽ không thể quên được hình ảnh một Lục Vân Tiên tài ba, dũng cảm và trọng nghĩa khí.
Đoạn trích trên nằm ở phần mở đầu của truyện. Vân Tiên đang trên đường về thăm cha mẹ thì gặp bọn cướp đang hoành hành, vốn bản tính trượng nghĩa, chàng chẳng thể dung tha:
Vân Tiên ghé lại bên đàng,
Bẻ cây làm gậy, nhằm làng xông vô.
Kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ!
Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân.”
Hình ảnh “bẻ cây làm gậy” cho thấy sự nhanh trí của Lục Vân Tiên khi đối đầu với bọn cướp. Lời kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ/Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân” đã cho thấy bản lĩnh của một người quân tử, trước khi ra tay chàng đã nêu rõ lý do là vì chính nghĩa, đây không phải là hành vi đánh lén. Trận chiến diễn ra vô cùng quyết liệt. Nhưng Lục Vân Tiên khi tung hoành được so sánh với người anh hùng Triệu Tử. Kết quả cuối cùng là bọn cướp “bốn phía vỡ tan”, “quăng gươm giáo để tìm đường trốn chạy” còn thủ lĩnh của bọn chúng là Phong Lai thì chẳng kịp trở tay. Như vậy, ở đây Lục Vân Tiên hiện lên như một dũng tướng tài ba đang trừ hại cho nhân dân.
Sau khi đánh tan bọn cướp, chàng nghe thấy tiếng khóc ở trong xe thì liền đến ân cần hỏi han: “Ai than khóc ở trong xe này?”. Người bên trong trả lời rõ sự tình: “Tôi thiệt người ngay/Sa cơ nên mới lầm tay hung đồ”. Lục Vân Tiên động lòng trước hoàn cảnh của hai cô gái, khẳng định mình đã dẹp yên bọn cướp. Hành động tiếp theo của chàng lại thật đàng hoàng, chuẩn mực:
Khoan khoan ngồi đó chớ ra,
Nàng là phận gái, ta là phận trai.
Sau đó, Lục Vân Tiên hỏi thăm tên tuổi, xuất thân và lý do vì sao gặp nạn trên đường. Có thể thấy, từ ngôn ngữ đến cách nói chuyện thể hiện là một con người có học thức, trọng lễ giáo phong kiến. Đặc biệt, khi Kiều Nguyệt Nga ngỏ ý muốn Vân Tiên đến gặp cha cùng nàng để cảm tạ ơn cứu mạng, chàng đã từ chối với phương châm:
Làm ơn há dễ trông người trả ơn.
Nay đà rõ đặng nguồn cơn,
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì?
Nhớ câu kiến nghĩa bất vi,
Làm người thế ấy cũng phi anh hùng.
Đối với chàng – một đáng nam nhi đầu đội trời, chân đạp đất thấy việc nghĩa mà không làm thì không phải là anh hùng. Đó là một phương châm sống cao đẹp của bậc trượng phu.
Tóm lại, qua đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”, Nguyễn Đình Chiểu đã xây dựng hình ảnh Lục Vân Tiên nhằm thể hiện khát vọng hành đạo giúp đời đầy cao đẹp của ông.
Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên – Mẫu 2
Lục Vân Tiên – nhân vật hội tụ được những phẩm chất tốt đẹp của một người anh hùng. Những nét đẹp đó được thể hiện cụ thể qua đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”.
“Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga” thuộc phần mở đầu của “Truyện Lục Vân Tiên”. Lục Vân Tiên quê ở quận Đông Thành, bề ngoài khôi ngô tuấn tú lại có tài văn võ. Khi nghe tin triều đình mở khoa thi, Vân Tiên liền từ giã thầy xuống núi để tranh tài. Trên đường trở về nhà thăm mẹ, chàng một mình đánh tan bọn cướp do Phong Lai cầm đầu, cứu được Kiều Nguyệt Nga:
Vân Tiên ghé lại bên đàng,
Bẻ cây làm gậy, nhằm làng xông vô.
Kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ!
Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân.”
Phong Lai mặt đỏ phừng phừng:
“Thằng nào dám tới lẫy lừng vào đây.
Trước gây việc dữ tại mầy,
Truyền quân bốn phía phủ vây bịt bùng.”
Vân Tiên tả đột hữu xông,
Khác nào Triệu Tử phá vòng Đương Dang.
Lâu la bốn phía vỡ tan,
Đều quăng gươm giáo tìm đàng chạy ngay.
Phong Lai trở chẳng kịp tay,
Bị Tiên một gậy thác rày thân vong.
Một loạt hành động của Vân Tiên “bẻ cây làm gậy”, “nhằm làng xông vô”, “kêu rằng bớ đảng hung đồ…” cho thấy sự nhanh trí, dũng cảm của chàng. Vân Tiên đã được tác giả so sánh chẳng khác nào Triệu Tử khi xưa. Triệu Tử (Triệu Vân) là một tướng trẻ có tài của Lưu Bị thời Tam quốc. Khi Lưu Bị bị quân Tào đánh đuổi, chạy đến Đương Dương (tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc) phải bỏ cả vợ con chạy về phía nam. Triệu Tử đã một mình phá vòng vây của Tào Tháo để bảo vệ A Đẩu – con nhỏ của Lưu Bị. Khí phách của một đấng nam nhi thấy bọn cướp hoành hành thì chẳng thể nào giấu nổi sự tức giận mà phải ra tay dẹp yên.
Sau khi “dẹp xong lũ kiến chòm om”, Vân Tiên ân cần đến hỏi han người gặp nạn ở trong xe: “Ai than khóc ở trong xe này?”. Nghe được lời cảm tạ của người ngồi trong xe, chàng đã có một hành động thật chuẩn mực:
Khoan khoan ngồi đó chớ ra,
Nàng là phận gái, ta là phận trai.
Chỉ với một câu nói, nhưng thể hiện được hình ảnh một chàng trai có học thức, hiểu biết lễ nghĩa phong kiến “nam nữ thụ thụ bất tương thân”. Sau đó, chàng lại tiếp tục hỏi han sự tình của Kiều Nguyệt Nga. Sau khi nghe lời lẽ của Lục Vân Tiên, Kiều Nguyệt Nga biết người cứu mình là một nam tử hán, liền kể rõ sự tình: Nàng cùng với tì tất tên là Kim Liên, quê ở quận Tây Xuyên, cha là tri phủ miền Hà Khê nhận được bức thư của cha đến đó để định việc hôn nhân. Trên đường đi thì gặp phải bọn cướp đang hoành hành, may nhờ có Vân Tiên cứu giúp.
Lục Vân Tiên biết rõ sự tình, nghe thấy Nguyệt Nga bày tỏ mong muốn Tiên đi cùng mình đến gặp cha để đền tạ công ơn thì cười và bảo rằng:
Làm ơn há dễ trông người trả ơn.
Nay đà rõ đặng nguồn cơn,
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì?
Nhớ câu kiến nghĩa bất vi,
Làm người thế ấy cũng phi anh hùng.
Đối với Vân Tiên, việc hành hiệp cứu người không phải vì muốn được đền đáp. Chàng coi việc đó như trách nhiệm của bậc anh hùng. Cái cười của chàng là của bậc nam tử hán – đầy chí khí.
Bằng việc sử dụng ngôn ngữ hết sức giản dị và đời thường, người anh hùng Lục Vân Tiên hiện lên dưới ngòi bút của Nguyễn Đình Chiểu vô cùng chân thực. Chàng chính là đại diện cho chính nghĩa, khát vọng hành hiệp cứu đời của tác giả.
Phân tích nhân vật Lục Vân Tiên – Mẫu 3
Đến với tác phẩm “Truyện Lục Vân Tiên” của Nguyễn Đình Chiểu, người đọc sẽ cảm thấy ấn tượng với nhân vật trung tâm của tác phẩm – Lục Vân Tiên. Đặc biệt phải kể đến vẻ đẹp của nhân vật này trong đoạn trích “Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga”.
Lục Vân Tiên là một chàng trai văn võ song toàn. Trên đường về quê thăm cha mẹ thì gặp bọn cướp Phong Lai đang hoành hành. Chàng một mình đánh tan bọn cướp, cứu được Kiều Nguyệt Nga.
Mở đầu đoạn trích là hình ảnh: “Vân Tiên ghé lại bên đàng/Bẻ cây làm gậy nhằm làng xông vô” cho thấy sự nhanh trí khi đối đầu với bọn cướp. Đồng thời chàng kêu rằng: “Bớ đảng hung đồ/Chớ quen làm thói hồ đồ hại dân”, ta thấy được bản lĩnh của một người quân tử, trước khi ra tay chàng đã nêu rõ lý do là vì chính nghĩa, không phải là hành vi đánh lén. Trận chiến diễn ra vô cùng quyết liệt, Phong Lai tức giận: “Thằng nào dám tới lẫy lừng vào đây” và cho “Truyền quân bốn phía phủ vây bịt bùng”. Nhưng Vân Tiên không hề sợ hãi, chàng tung hoành chẳng khác nào người anh hùng Triệu Tử khi xưa. Kết quả là bọn cướp “bốn phía vỡ tan”, “quăng gươm giáo để tìm đường trốn chạy” còn thủ lĩnh của bọn chúng là Phong Lai thì chẳng kịp trở tay đã bị Tiên “một gầy thác rày thân phong” – thật thê thảm.
Để rồi khi “dẹp xong lũ kiến chòm om”, Vân Tiên liền đến hỏi han: “Ai than khóc ở trong xe này?”. Nghe được lời cảm tạ của người ngồi trong xe, đoán biết đó là phận nữ nhi thì chàng đã có một hành động thật chuẩn mực: “Khoan khoan ngồi đó chớ ra/Nàng là phận gái, ta là phận trai”. Ở đây, Vân Tiên hiện lên là một người có học thức. Chàng luôn tuân thủ lễ giáo phong kiến, coi trọng chuẩn mực đạo đức cho dù đang trong vị thế của người làm ơn đối với kẻ chịu ơn. Sau đó, chàng hỏi han rõ sự tình của Kiều Nguyệt Nga. Biết được Lục Vân Tiên là người trượng nghĩa, Kiều Nguyệt Nga đã kể lại mọi việc, bày tỏ muốn báo đáp ơn đức của chàng. Lục Vân Tiên nghe vậy liền cười và bảo rằng:
Làm ơn há dễ trông người trả ơn.
Nay đà rõ đặng nguồn cơn,
Nào ai tính thiệt so hơn làm gì?
Nhớ câu kiến nghĩa bất vi,
Làm người thế ấy cũng phi anh hùng.
Có thể thấy, Lục Vân Tiên coi việc hành hiệp cứu người là việc nghĩa chứ không phải vì muốn được đền đáp. Chàng đã sớm coi của cải, vật chất là phù phiếm. Còn việc cứu người như là trách nhiệm của một bậc anh hùng.
Tóm lại, hình ảnh Lục Vân Tiên hiện lên trong đoạn trích trên là một con người dũng cảm, tài ba và trọng nghĩa khinh tài – những phẩm chất cần có của một bậc anh hùng.