Bài thơ: Đoàn thuyền đánh cá, ‘Đoàn thuyền đánh cá’ là một bài thơ nổi tiếng của Huy Cận miêu tả bức tranh thiên nhiên biển cả vô cùng rộng lớn và mênh mông. Mời
Huy Cận là một trong những nhà thơ xuất sắc của phong trào Thơ mới. Sau Cách mạng tháng Tám 1945, thơ Huy Cận mang những nét tươi vui, hào hứng về con người và về cuộc đời. Đoàn thuyền đánh cá là bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ tươi vui ấy của Huy Cận.
Bài thơ “Đoàn thuyền đánh cá” được viết vào năm 1958 và in trong tập thơ “Trời mỗi ngày lại sáng”. Đó là kết quả của chuyến đi thực tế kéo dài nhiều ngày của tác giả ở vùng mỏ Quảng Ninh. Từ chuyến đi này, hồn thơ Huy Cận thực sự trở lại với sự tươi vui, niềm hứng khởi trong cảm hứng thiên nhiên đất nước, trước cuộc sống của nhân dân lao động.
Đoàn thuyền đánh cá là một bài ca lao động hứng khởi, hào hùng. Nhà thơ ca ngợi biển cả mênh mông – nguồn tài nguyên bất tận của Tổ quốc, ca ngợi những con người lao động cần cù, gan góc, ngày đêm làm giàu cho đất nước.
Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá của Huy Cận
Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Cá thu biển Đông như đoàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Cá nhụ cá chim cùng cá đé,
Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,
Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé,
Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.
Ta hát bài ca gọi cá vào,
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,
Biển cho ta cá như lòng mẹ,
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.
Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,
Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng,
Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.
Câu hát căng buồm với gió khơi,
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
Mặt trời đội biển nhô màu mới
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi