Bài văn mẫu lớp 8: Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người, Bài văn mẫu lớp 8: Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người đây là tài liệu giúp cho các bạn
Tài Liệu Học Thi xin giới thiệu bài văn mẫu lớp 8: Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người, tài liệu này đã được chúng tôi sưu tầm và đăng tải tại đây.
Tính tiết kiệm là một đức tính tốt của con người nhưng nó luôn chứa đựng hai mặt khác nhau, nếu bạn tiết kiệm quá thì nó sẽ đẩy bạn vào tính ki bo. Sau đây mời các thầy cô và các bạn cùng tham khảo bài văn mẫu lớp 8: Nghị luận về tiết kiệm trong cuộc sống của mỗi người.
Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người – Mẫu 1
Việt Nam vốn là một nước có nền kinh tế tiểu nông lạc hậu. Sau hai cuộc chiến tranh chống ngoại xâm là thực dân Pháp và đế quốc Mĩ kéo dài suốt mấy chục năm, nền kinh tế nước ta lại càng nghèo nàn, lạc hậu. Kể từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 cho đến nay, nhân dân ta bắt tay vào sự nghiệp xây dựng đất nước trong hòa bình nên bước đầu đã có cuộc sống ấm no: Tuy vậy, Việt Nam vẫn là một trong những nước chậm phát triển so với các nước trong khu vực và trên thế giới.
Hiện nay, đi đôi với những cố gắng phát triển kinh tế, khoa học, kĩ thuật, nhà nước ta đề cao chủ trương tiết kiệm trong toàn Đảng, toàn dân. Coi tiết kiệm là quốc sách, là một trong những biện pháp cơ bản hàng đầu để xây dựng đất nước.
Vậy thế nào là tiết kiệm? Tiết kiệm không phải là bủn xỉn, keo kiệt, không phải là coi trọng đồng tiền một cách quá đáng, cần chi tiêu cũng không dám chi tiêu, gặp việc cần đóng góp cũng không đóng góp.
Tiết kiệm cũng không phải là dè sẻn, để dành, cất kín những tiền của dư thừa, mà ngược lại, cần làm cho nó sinh sôi nảy nở. Người dân nào có tiền chưa dùng đến, nên đem gửi vào ngân hàng, vào quỹ tiết kiệm, sẽ ích nước lợi nhà. Cao hơn nữa, tiết kiệm là cần sử dụng tiền bạc, của cải vật chất, sức lao động, thời gian… một cách hợp lí, đúng mức, không lãng phí.
Tiết kiệm là quốc sách, bởi vì tiết kiệm đem lại lợi ích to lớn cho con người và xã hội. Tiết kiệm là biểu hiện của nếp sống văn minh, văn hóa. Xưa nay, những kẻ có thói xấu ném tiền qua cửa sổ đều mau chóng thất cơ lỡ vận, còn những người biết chỉ tiêu hợp lí và thực sự tiết kiệm thì ngày càng giàu có.
Với một quốc gia như Việt Nam hiện nay thì tiết kiệm lại càng quan trọng và cần thiết. Tiết kiệm để tích lũy vốn, đẩy mạnh sản xuất cải thiện đời sống nhân dân, từng bước đưa đất nước đi lên. Chúng ta có thể huy động vốn từ nhiều nguồn như vay mượn của nước ngoài hay hợp tác đầu tư… nhưng nguồn vốn trong nước vẫn là cơ bản mà nguồn vốn của dân chỉ có thể có được bằng cách chi tiêu hợp lí và tiết kiệm.
Tiết kiệm là việc làm vô cùng cần thiết. Đảng và Nhà nước kêu gọi các cơ quan, đoàn thể hãy tiết kiệm tối đa, không mua ô tô loại sang, không xây dựng công sở thật lớn, không trang bị những đồ dùng đắt tiền, không tổ chức tiệc tùng lãng phí… Những công trình lớn được xây dựng đúng tiến độ thi công, bảo đảm chất lượng tốt là tiết kiệm cho ngân quỹ quốc gia. Những cuộc họp đúng giờ, ngắn gọn là tiết kiệm thời gian. Một dây chuyền sản xuất hợp lí là tiết kiệm cồng sức lao động. Sinh thời, Hồ Chủ tịch đã căn dặn toàn dân phải tiết kiệm thời giờ, sức lao động và tiền của.
Mỗi người có những cách thức khác nhau để thực hành tiết kiệm. Chủ doanh nghiệp tiết kiệm tiền của, sức lao động, hợp lí hóa sản xuất. Người nội trợ chi tiêu hợp lí để tiết kiệm ngân quỹ gia đình. Còn học sinh chúng ta phải làm gì để thực hành tiết kiệm? Giữ gìn trường lớp, bàn ghế, đồ dùng học tập… là tiết kiệm cho nhà trường. Bảo quản sách vở, quần áo, xe cộ để cha mẹ đỡ tốn tiền mua sắm cũng là tiết kiệm. Chăm chỉ học tập, lao động vừa là giúp đỡ cha mẹ, vừa là giúp đất nước tiết kiệm tiền của để đào tạo một con người. Có muôn ngàn cách để tiết kiệm, miễn là mỗi người phải có ý thức tự giác.
Không chỉ tự mình thực hành tiết kiệm mà chúng ta nên vận động mọi người cùng hưởng ứng chủ trương tiết kiệm, chống lãng phí của Nhà nước.
Tiết kiệm không chỉ là việc làm quan trọng, cấp thiết mà còn là một trong những phẩm chất cần có của mỗi con người nếu muốn thành công trong sự nghiệp. Vì thế, ủng hộ chủ trương tiết kiệm của nhà nước cũng là biện pháp để chúng ta rèn luyện phẩm chất tốt đẹp của con người mới.
Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người – Mẫu 2
Trong tình hình đất nước hiện nay, đang trong giai đoạn là một đất nước đang phát triển, đòi hỏi trong mọi vấn đề chúng ta phải cẩn thận cân nhắc một cách kỉ lưỡng về vần đề giao lưu mở cửa hội nhập, tiếp thu các khoa học kỉ thuật hiện đại, tinh hoa văn hóa nhân loại và đặc biệt là tiết kiệm thời gian, nguồn nguyên liệu cũng như ngân sách nhà nước….Khẳng định chủ trương tiết kiệm là đúng đắn và hết sức cần thiết.
Chúng ta cần hiểu về nhiệm vụ tiết kiệm và suy nghĩ của mỗi chúng ta như thế nào về thực hiện nhiệm vụ đó?
Thế nào là tiết kiệm? tiết kiệm là sử dụng của cải, vật liệu..một cách đúng mức, không phi phạm dù đó là của nhà nước, của tập thể hay của cá nhân. Tiết kiệm không có nghĩa là để dành, cất kín những tiền của dư thừa, chưa dùng đến mà ngược lại cần làm cho nó sinh sôi nảy nở thêm.
Vì sao chúng ta phải biết tiết kiệm? Đối với đất nước: muốn xây dựng đất nước phồn vinh, xã hội công bằng văn minh từ một nước nông nghiệp lạc hậu, công nghiệp chưa phát triển, lại bị chiến tranh tàn phá nặng nề thì phải tiết kiệm. tiết kiệm để tích lũy vốn, phát triển sản xuất, góp phần đưa đất nước tiến lên , cải thiện đời sống nhân dân. Đối với bản thân thì tiết kiệm là biểu hiện đạo đức của mỗi người: không xa hoa đua đòi, lãng phí tiền của,thời giờ vào những việc không cần thiết. đó cũng là biểu hiện của lối sống khoa học có văn hóa.
Và chúng ta tiết kiệm là tiết kiệm những gì? Tiết kiệm tiền của, vật tư trong sản xuất,trong sinh hoạt, trong tiêu dùng của toàn xã hội cũng như của mỗi cá nhân. Tiết kiệm thời giờ, sử dụng giờ hợp lý, có hiệu quả. Tiết kiệm sức lao động (cải tiến, sắp xếp hợp lý nhất mọi công việc được phân công, tránh làm hùng hục, vô tổ chức). tiết kiệm đi đôi với tăng năng suất lao động, tăng số lượng, chất lượng sản phẩm….
Tất cả các cơ quan, đơn vị, nhà máy xí nghiệp Tiết kiệm mà tất cả mọi người, mọi tầng lớp nhân dân phải biêt tiết kiệm. học sinh thì phải biết tiết kiệm thời giờ, đồ dùng, giấy bút, giữ gìn và bảo vệ tài sản của công và của riêng mình như sách giáo khoa, đồ dùng học tập, bàn ghế trường lớp…. Tiết kiệm trong chỉ tiêu lao động, giúp đỡ gia đình trong mọi công việc, làm giảm chi tiêu của gia đình.
Đối với bản thân em là một đứa con trong gia đình khó khăn, bố mẹ vất vả nuôi cho em ăn học. ngày ngày bố mẹ phải làm lụng vất vả trong từng luống ngô,khoai, tưng đàm ruộng để có tiền cho em ăn học, vì vậy em luôn ý thức được trách nhiệm của bản thân, em luôn chăm chỉ học tập và phụ giúp bố mẹ.
Nhưng bên cạnh đó vẫn còn một số bạn luôn suy nghĩ lệch lạc, gia đình bạn khá giỏi nên bạn muốn tiêu sài bao nhiêu thì tiêu, không biết tiết kiệm vì bạn luôn nghĩ dù có tiêu sài thế nào cũng chẳng ảnh hưởng gì đến đất nước, mà tiết kiệm thì sợ bạn bè chê trách là bủn xỉn…Nhũng suy nghĩ đó các bạn nên dùng lại và suy nghĩ một cách đúng đắn hơn. Là một học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường thì chúng ta phải cố gắng dành thời gian tập trung vào việc học và về nhà thì phụ giúp bố mẹ. chúng ta phải cố gắng chứ việc học không thể nào chờ đợi chúng ta mãi. Nếu kiến thức bị hỏng thì khó mà lấy lại được và tương lai chúng ta sẽ không có, chúng ta vô tình đánh mất một tương lai tươi sáng của mình.
Tiết kiệm là một đức tính tốt mà mỗi người chúng ta cần học tập, chúng ta cần phải hiểu rõ được trách nhiệm của bản thân trong việc thực hành tiết kiệm. trước hết là cho bản thân, gia đình và toàn xã hội.
Nghị luận về tính tiết kiệm của mỗi con người – Mẫu 3
Cuộc sống trở nên phồn vinh không những do con người luôn tạo ra của cải vật chất mà còn ở việc sử dụng tiết kiệm của cải vật chất ấy. Dù ở thời đại nào, tính tiết kiệm và lối sống cần kiệm cũng được trân trọng và đề cao. Bởi thế, giáo dục đức tính tiết kiệm và lói sống cần kiệm cho mỗi học sinh là nhiệm vụ rất cần thiết.
Tiết kiệm là biết sử dụng một cách hợp lí , đúng mức của cải vật chất, thời gian, sức lực của mình và của người khác. Tiết kiệm là tránh lãng phí, thất thoát cảu cải vật chất một cách vô ích.
Tiết kiệm không những là ý thức mà còn là một phẩm chất cần có ở mỗi con người. Sống tiết kiệm sẽ làm tăng lên của cải vật chất của bản thân, gia đình và xã hội. Sự tích lũy vật chất từ ít đến nhiều góp phần làm giàu cho bản thân, gia đình và đất nước.
Sống tiết kiệm thể hiện sự quý trọng thành quả lao động của bản thân và của người khác. Vật chất trong cuộc sống này luôn có hạn. Một ngày nào đó nó cũng sẽ được dùng hết. Thành quả lao động cũng không tự nhiên mà có. Nó là kết tinh của biết bao sức lực, trí tuệ và niềm tin của con người. Bởi thế, khi sử dụng, ta phải biết tiết kiêm nó. Tránh làm cho nó bị lãng phí vô ích.
Sống tiết kiệm thể hiện lối sống văn hóa, tiến bộ. Người có lối sống tiết kiệm luôn được mọi người yêu mến, kính trọng.
Tuy nhiên, cũng cần phân biệt giữa lối sống tiết kiệm và lối sống keo kiệt, bủn xỉn, ki bo quá đáng. Người tiết kiệm luôn có ý thức sử dụng của cải vật chất một cách hiệu quả nhất, đem lại lợi ích lớn nhất cho bản thân và cho mọi người. Họ cũng là người hào phóng trong việc giúp đỡ người khác. Còn người keo kiệt chỉ biết giữ cho riêng mình. Họ sống ích kỉ, khắc nghiệt cả với bản thân. Họ muốn tích lũy của cải vật chất thật nhiều, không muốn giúp đỡ ai. Đối với họ, tiền bạc là trên hết. Bởi thế, họ thường bị mọi người khinh thường và xa lánh. Những người như thế thật đáng chê trách.
Để có cuộc sống tốt đẹp, phồn vinh, nhất định phải sống tiết kiệm. Mỗi người cần phải rèn luyện cho mình tính tiết kiệm. Đặc biệt là đối với lứa tuổi học sinh. Trước hết, học sinh phải ra sức học tập và rèn luyện bản thân tốt đẹp. Có tri thức mới có thể tạo ra nhiều của cải vật chất và thực hành lối sống tiết kiệm. Học sinh cần tránh xa lối sống đua đòi, xa hoa và lãng phí. Học sinh là người chưa tạo ra được các giá trị vật chất. Học sinh đang được ba mẹ chăm sóc và nuôi dưỡng. Mọi vật chất mà học sinh thụ hưởng đều do người khác làm ra. Bởi thế, cần phải trân trọng và tiết kiệm nó.
Biết sắp xếp việc làm khoa học tránh lãng phí thời gian. Thời gian luôn là hữu hạn đối với cuộc đời con người. Thời gian mất đi không thể nào có lại được. Lãng phí thời gian là sự lãng phí lớn nhất của con người. Trách nhiệm của học sinh là học tập tốt và rèn luyện bản thân có đủ năng lực làm việc thành công. Đừng bao giờ lãng phí thời gian cho những công việc không hữu ích.
Biết bảo quản, sử dụng và tận dụng các đồ dùng học tập, lao động. Những gì còn sử được thì không nên mua cái mới. Những gì có thể tái sử dụng thì đừng bỏ phí. Tiết kiệm giấy bút trong học tập. tập thói quen tiết kiệm trong ăn uống, tiêu dùng. Chỉ mua những thứ cần thiết, đúng với nhu cầu sử dụng.
Biết trân trọng vật chất và sức lao động của người khác. Kêu gọi mọi người thực hành lối sống tiết kiệm, bảo vệ môi trường sống. Nhắc nhở, phê phán những hành vi phung phí của cải vật chất. Đặc biệt là những giá trị vật chất, tinh thần do cha ong để lại.
Trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người không biết tiết kiệm. Họ sống đua đòi, xa hoa, lãng phí nhiều của cải, tiền bạc. Những hành vi đó không những làm hao tổn của cải bản thân mà còn làm lãng phí của cải xã hội, ảnh hưởng đến đời sống của nhiều người. Những người như thế thật đáng che trách. Sống tiết kiệm là tự làm giàu cho bản thân mình. Mỗi học sinh cần phải rèn luyện và thực hành lối sống tiết kiệm cho mình.
Con người trở nên giàu có bởi vì biết lao động nhưng sẽ hạnh phúc hơn nhờ lối sống tiết kiệm. Tiết kiệm không những là một trong những cách làm giàu mà còn thể hiện lối sống cao cả và nhân cách tốt đẹp của con người. Của cải vật chất luôn có hạn. Sự xa hoa, lãng phí là kẻ thù của giàu có và là mầm móng của tai họa.