Nghị luận so sánh nhân vật Điền trong Giăng sáng và nhân vật Hộ trong Đời thừa , Nghị luận so sánh nhân vật Điền và nhân vật Hộ mang đến bài văn mẫu siêu hay để
Viết văn nghị luận so sánh, đánh giá nhân vật Điền trong tác phẩm Giăng sáng và nhân vật Hộ trong tác phẩm Đời thừa của Nam Cao mang đến bài văn mẫu chi tiết đầy đủ nhất. Qua đó giúp các bạn học sinh có thêm nhiều gợi ý tham khảo, trau dồi kiến thức để viết cách viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm hay.
So sánh nhân vật Điền và Hộ để tìm ra điểm tương đồng và khác biệt trong hai tác phẩm. Từ đó nắm được giá trị nhân đạo mà nhà văn gửi đến bạn đọc. Vậy sau đây là bài văn mẫu so sánh nhân vật Điền và Hộ mời các bạn theo dõi. Bên cạnh đó các bạn xem thêm: viết bài văn nghị luận so sánh đánh giá hai tác phẩm truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ.
Nghị luận so sánh nhân vật Điền và nhân vật Hộ
Nam Cao, một trong những nhà văn nổi tiếng của văn học hiện thực phê phán Việt Nam, đã khắc họa những số phận bi thương của người trí thức trong bối cảnh xã hội khó khăn. Hai nhân vật Điền trong “Giăng sáng” và Hộ trong “Đời thừa” là hai hình mẫu tiêu biểu cho những trăn trở, khát khao và bi kịch của người trí thức, đồng thời phản ánh sự chuyển biến trong nhận thức và trách nhiệm của họ.
Điền và Hộ đều là những nhà văn với những ước mơ lớn lao, nhưng hoàn cảnh sống của họ lại rất khác nhau. Trong “Giăng sáng”, Điền sống trong một gia đình nghèo khó, phải gánh chịu sự túng thiếu do lựa chọn theo đuổi sự nghiệp văn chương. Anh từng háo hức với những lý tưởng cao đẹp, nhưng dần dần nhận ra rằng ước mơ văn chương đã trở thành gánh nặng cho gia đình. Sự dằn vặt nội tâm của Điền khi thấy vợ con phải chịu đói rét khiến anh cảm thấy ích kỷ, buộc anh phải từ bỏ mộng mơ để lo cho những người thân yêu.
Trong khi đó, Hộ trong “Đời thừa” là hình ảnh của một trí thức trẻ tuổi, say mê lý tưởng nghệ thuật, nhưng cũng rất nghèo. Ban đầu, Hộ không lo lắng nhiều về vật chất, sống với những hoài bão và lý tưởng cao đẹp. Tuy nhiên, khi có gia đình, áp lực tài chính đè nặng lên vai anh, khiến anh phải thay đổi cách sống. Hộ hiểu rõ nỗi khổ của việc nuôi sống vợ con, và những bận rộn tầm thường đã làm xói mòn lý tưởng ban đầu của anh.
Tâm trạng của Điền và Hộ thể hiện rõ sự chuyển biến trong nhận thức và trách nhiệm. Điền, trong nỗ lực theo đuổi đam mê, đã không nhận ra rằng ước mơ của mình đang gây tổn hại cho gia đình. Anh dần nhận thức được rằng sự nghiệp văn chương không thể nuôi sống mọi người, và điều quan trọng hơn cả là trách nhiệm với gia đình. Cuối cùng, Điền chấp nhận tạm quên đi giấc mơ để trở thành trụ cột, một người chồng, người cha có trách nhiệm.
Ngược lại, Hộ bắt đầu từ một trí thức với lý tưởng nghệ thuật nhưng sau đó buộc phải đối mặt với thực tế khắc nghiệt của cuộc sống gia đình. Anh nhận ra rằng, để duy trì và phát triển bản thân, anh không thể chỉ chăm chăm vào nghệ thuật mà phải kiếm sống. Những bận rộn vô nghĩa khiến Hộ cảm thấy xót xa, và mỗi lần đọc lại tác phẩm của mình, anh lại cảm thấy thất vọng vì không còn giữ được bản sắc nghệ thuật thuần khiết. Điều này cho thấy sự xung đột giữa lý tưởng và thực tế mà Hộ phải chịu đựng.
Tính cách của Điền và Hộ cũng có sự tương đồng và khác biệt. Điền là người có lòng tự trọng cao, luôn ý thức về trách nhiệm gia đình, nhưng lại thiếu quyết đoán trong việc từ bỏ mộng mơ. Sự tĩnh lặng trong tâm hồn Điền khiến anh trở nên trầm lắng và đau khổ khi phải từ bỏ lý tưởng.
Trong khi đó, Hộ, với bản tính mạnh mẽ và quyết liệt, lại thể hiện rõ ràng hơn sự bức bách của cuộc sống. Hắn luôn tự mắng mình và cảm thấy xấu hổ khi không thể sống đúng với lý tưởng nghệ thuật ban đầu. Điều này tạo nên một hình ảnh một người đàn ông đang vật lộn giữa nghệ thuật và thực tại, giữa trách nhiệm và đam mê.
Nhân vật Điền và Hộ trong “Giăng sáng” và “Đời thừa” đều phản ánh số phận bi thảm của những trí thức Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến. Qua những hình ảnh sống động và chân thực, Nam Cao đã khắc họa những mâu thuẫn trong tâm hồn của họ, từ đó gửi gắm thông điệp sâu sắc về trách nhiệm và sự lựa chọn của người trí thức trong xã hội. Cả hai nhân vật đều thể hiện những khát khao, trăn trở và nỗi đau của con người, làm nổi bật cái bi kịch của trí thức trong bối cảnh xã hội đầy bất trắc.