Văn mẫu lớp 6: Kể về gia đình mình (Dàn ý + 10 Mẫu), Văn mẫu lớp 6: Kể về gia đình mình gồm dàn ý, cùng 10 bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 6 tham khảo, củng
Văn mẫu lớp 6: Kể về gia đình mình gồm dàn ý, cùng 10 bài văn mẫu giúp các em học sinh lớp 6 tham khảo, củng cố kỹ năng làm bài văn kể chuyện lớp 6 của mình. Đồng thời, tích lũy thêm vốn từ, để đạt kết quả cao trong các bài thi.
Xem Tắt
- 1 Dàn ý Kể về gia đình mình
- 2 Kể về gia đình mình – Mẫu 1
- 3 Kể về gia đình mình – Mẫu 2
- 4 Kể về gia đình mình – Mẫu 3
- 5 Kể về gia đình mình – Mẫu 4
- 6 Kể về gia đình mình – Mẫu 5
- 7 Kể về gia đình mình – Mẫu 6
- 8 Kể về gia đình mình – Mẫu 7
- 9 Kể về gia đình mình – Mẫu 8
- 10 Kể về gia đình mình – Mẫu 9
- 11 Kể về gia đình mình – Mẫu 10
Dàn ý Kể về gia đình mình
I. Mở bài: giới thiệu gia đình mình
Gia đình là nơi chúng ta có thể về mỗi khi mệt mỏi, mỗi khi yếu lòng. Nhà là nơi mà có những người yêu thương ta vô bờ bến không cần lí do. Và nhà chính là gia đình của chúng ta, mỗi ai cũng có một gia đình cho riêng mình, chúng ta ai cũng yêu gia đình mình. Đối với tôi, tôi rất yêu gia đình tôi, gia đình tôi gồm bốn người là ba mẹ, anh tôi và tôi.
II. Thân bài: kể về gia đình
1. Giới thiệu về các thành viên trong gia đình:
– Mẹ tôi năm nay 36 tuổi, mẹ rất đảm đang và yêu thương gia đình, tôi rất yêu mẹ
– Ba tôi năm nay 38 tuổi, ở nhà tôi ba là trụ cột của gia đình, ba rất vui tính và hiền lành, chúng tôi rất thương ba.
– Anh trai tôi năm nay 15 tuổi, anh học rất giỏi, tôi và anh tôi rất thương nhau, anh có gì cũng cho tôi, hay chở tôi đi ăn.
2. Những hoạt động thường ngày của gia đình tôi:
– Nhà tôi luôn ăn cùng nhau, chỉ có ba là hay về trễ nên ít khi ăn cùng
– Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, tôi thường phụ mẹ nấu ăn
– Anh tôi học rất giỏi, mỗi khi đi học về thì anh giúp mẹ công việc nhà
– Ba mỗi khi rảnh cũng giúp mẹ các công việc khó nhọc, mẹ không làm được
3. Những hoạt động giải trí của gia đình:
– Sau mỗi bữa ăn gia đình tôi đều quay quần xem ti vi và nói chuyện với nhau, kể nhau nghe chuyện của mình sau một ngày
– Thứ 7 hay chủ nhật ba mẹ thường tổ chức đi chơi để cho anh em tôi bớt căng thẳng hơn trong giờ học.
III. Kết bài:
– Tôi rất yêu gia đình của tôi.
– Mọi người trong gia đình rất yêu thương nhau, tôi rất yêu mến cuộc sống này.
Kể về gia đình mình – Mẫu 1
Em không thể lớn lên nếu không có gia đình. Gia đình là nơi tràn ngập tình yêu thương. Gia đình em có năm người, em có hai đứa em gái. Ba mẹ em đều là nông dân cả. Nhưng hiện nay, ba mẹ đã đi làm ở công ty, xí nghiệp. Ba mẹ đi làm không quá xa nhà nên hàng ngày đều về nhà cả. Mỗi buổi sáng ba mẹ đi làm, cả nhà quây quần ăn sáng, sau đó, chị em em đến trường, ba mẹ đi làm luôn.
Đến buổi tối, mọi người trong nhà mới được gặp nhau. Ba em hiền, tâm lý đặc biệt nấu ăn rất ngon. Ba đi làm cả ngày tuy không có thời gian nhưng lúc nào cũng hỏi han việc học của chúng em. Ba mẹ rất chịu khó ngồi nghe chúng em kể về chuyện trường lớp hôm nay có những điểm gì nổi bật. Mặc dù đã rất mệt nhưng ba mẹ vẫn kiên nhẫn lắng nghe những câu chuyện nhỏ nhặt của chúng em.
Thường ngày, ba đi làm về sớm hơn mẹ. Mẹ em thường làm tăng ca nên về nhà muộn hơn một chút. Mỗi khi ba về, ba thường nhắc chúng em đi học trước để lát nữa mẹ về sẽ ăn tối. Chúng em ngoan lắm. Em thường nhắc các em đi học trước, không phải đợi ba về mới đi học. Cả ba chị em, buổi chiều đi học ở trường về nghỉ ngơi, dọn dẹp nhà cửa và làm một số công việc khác xong xuôi sẽ cùng nhau đi học bài. Những bài tập thầy cô giáo, chúng em đều hoàn thành trước khi ba về. Mẹ em về nhà muộn hơn. Mẹ về, chúng em dọn cơm lên, cả nhà vừa nói chuyện, vừa ăn tối vui vẻ.
Sau đó, chúng em mỗi đứa một việc dọn dẹp rửa bát. Mẹ em nghỉ ngơi một lúc sau đó sẽ kiểm tra bài tập mà chúng em đã làm, có gì sai sót sẽ sửa chữa lại ngay. Mẹ em khá nghiêm khắc đối với chúng em. Nhưng cũng cực kì tâm lý. Mỗi buổi cuối tuần, cả gia đình em lại cùng nhau đi chơi, hoặc ở nhà trò chuyện, thăm ông bà. Gia đình em là ngôi nhà vui vẻ, tràn đầy tình yêu thương mà ba mẹ dành cho em.
Kể về gia đình mình – Mẫu 2
Mỗi người sinh ra đều lưu giữ trong tim hình ảnh của những thành viên, ấy chính là gia đình. Gia đình – hai tiếng gọi thân thương mà giản dị biết mấy. Đó là nơi ta chập chững những bước đi đầu đời, là nơi hạnh phúc luôn đong đầy trọn vẹn. Đó còn là nơi trở về sau những lần vấp ngã, là nơi mọi người yêu thương để tiếp cho nhau sức mạnh vững bước trên đường đời. Chỉ thế thôi thì em cũng yêu gia đình biết nhường nào.
Gia đình em là một tổ ấm gồm 6 thành viên: ông bà nội, bố mẹ, em và em gái em. Ông bà em năm nay đã ngoài 60 tuổi nhưng còn rất khỏe mạnh và minh mẫn. Ông bà sống rất được lòng mọi người, được hàng xóm quý mến. Trong gia đình thì ông bà rất yêu thương con cháu. Từ nhỏ, em đã được chìm đắm trong điệu ru ầu ơ của bà, được say sưa trong những câu chuyện cổ tích của ông. Qua đó, em được giáo dục về cách sống đẹp, biết thương người như thể thương thân, tiếp thu những điều hay lẽ phải. Bởi vậy nên mọi người trong nhà đều yêu quý và kính trọng ông bà.
Đối với em thì bố chính là một thần tượng đầy ngưỡng mộ. Tuy không làm những nghề cao quý như bác sĩ, kĩ sư … Bố là một người công nhân tâm huyết với nghề. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Mỗi khi có những băn khoăn, trăn trở; vấp ngã hay thất bại thì bố như bức tường thành nâng đỡ em, giúp em mạnh mẽ, trưởng thành hơn trên đường đời. Những sương gió vất vả của cuộc đời in hằn trên khuôn mặt và làn da của bố, em lại càng yêu và kính trọng bố hơn.
Không chỉ có chuyên môn nghề nghiệp cao mà bố em còn rất khéo tay. Những vật dụng trong nhà hầu hết đều do bố tự tay làm. Bàn tay khéo léo ấy đóng cho em chiếc nôi thuở ấu thơ, làm cho em con ngựa gỗ để vui chơi rồi lại tự làm kệ sách cho gia đình,… Là người làm chủ gia đình nhưng bố không hề gia trưởng, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu để hạnh phúc được bền lâu.
Còn mẹ em, mẹ kém bố 3 tuổi, vậy là năm nay mẹ đã 35 tuổi rồi. Mẹ làm công nhân may ở một công ty gần nhà nên có khá nhiều thời gian rảnh để chăm sóc gia đình. Mẹ là đầu bếp số 1 của gia đình, luôn chế biến những món ăn hấp dẫn và bổ dưỡng. Nếu bố là bức tường thành vững chắc thì mẹ chính là vòng tay dang rộng luôn ôm ấp và chào đón em. Vào thời gian rảnh, mẹ thường may quần áo cho em, thêu thùa may vá vốn là sở thích của mẹ.
Em gái em mới hơn một tuổi, đang tuổi tập đi tập nói nên rất dễ thương. Ở nhà, bé được mọi người gọi là Nhím. Bé rất thích xem các chương trình quảng cáo để tập nói theo. Giờ đây bé có thể nói những từ đơn giản như mẹ, bà, bố, ông… từ ngày có thêm bé, cả nhà em lúc nào cũng tràn ngập niềm vui và tiếng cười.
Gia đình em sống rất tình cảm, quan tâm và gắn bó với nhau. Tuy mỗi người đều có công việc của riêng mình nhưng đều dành thời gian cho mái ấm gia đình.
Gia đình em là một mái ấm thân yêu. Em yêu gia đình của mình và luôn tự nhủ sẽ học thật giỏi để không phụ lòng mẹ cha.
Kể về gia đình mình – Mẫu 3
Chào Các bạn! Mình là Lê Phương Dung học sinh lớp 6E trường THCS. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng rất yêu quý gia đình mình.
Mình cũng vậy, mình cũng rất yêu gia đình của mình. sau đây mình sẽ kể về gia đình mình:
Gia đình mình có 4 người đó là Bố mình, mẹ mình, mình và cậu em trai. Bố mình tên là Hùng năm nay bố đã 36 tuổi rồi. Bố mình rất hiền nhưng đôi lúc cũng rất nghiêm khắc. Bố mình là người bảo vệ và che chở cho gia đình và chị em mình.
Trong gia đình, ngoài bố là người bảo vệ và che chở cho chúng mình có có mẹ. Mẹ mình tên là Thơ. Năm nay mẹ 34 tuổi, mẹ mình là một người mẹ rất hiền và đảm đang. Còn em mình tên là Khánh, năm nay em ấy được 2 tuổi.
Em mình đang học ở trường mầm non A. Em mình luôn là một đứa bé ngoan. Tiếp theo là mình, mình thích nhất là đọc truyện, công việc ở nhà của mình là quét nhà, rửa bát và học.
Mình rất yêu quý gia đình mình. Gia đình mình gia đình tràn ngập tiếng cười. Mình rất mong gia đình mình lúc nào cũng hạnh phúc.
Kể về gia đình mình – Mẫu 4
Mỗi chúng ta sinh ra đều may mắn và hạnh phúc vì có một gia đình đầm ấm, có ba có mẹ, có chị có em. Gia đình em có 6 người, ba mẹ, 3 chị gái và em; mọi người trong gia đình em đều rất yêu thương nhau. Ba mẹ em đều là nông dân, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời nên ít khi có thời gian để ở bên cạnh chị em em. Mặc dù làm việc quần quật suốt ngày nhưng ba mẹ luôn dành nhiều tình cảm cho chúng em, ba mẹ chăm lo từng bữa cơm giấc ngủ, chăm lo từng cái quần cái áo.
Chị lớn em học lớp 12, chị hai học lớp 9, chị ba học lớp 8 và em năm nay học lớp 6. Ba chị đều rất yêu thương em, có gì ngon cũng để dành phần em nhiều hơn, bài nào em không làm được ba chị đều giúp em giải quyết được hết. Chị của em học rất giỏi, chăm ngoan nữa nên em vẫn luôn tự hào về chị. Đến lớp học em vẫn thường khoe với bạn bè rằng em có chị học giỏi, bạn nào cũng rất ngưỡng mộ em. Gia đình em dù sống vất vả nhưng mọi người đều yêu thương và đùm bọc lẫn nhau. Em yêu gia đình mình nhiều lắm.
Kể về gia đình mình – Mẫu 5
Xin chào các bạn! Nhân buổi họp tổ đầu tiên của năm học, tôi sẽ giới thiệu về gia đình mình cho các bạn nghe. Gia đình tôi luôn tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc.
Gia đình tôi có sáu người: ông bà, bố mẹ, anh tôi và tôi. Ông tôi năm nay đã bảy tư tuổi rồi. Tóc ông bạc trắng. Dáng người ông thấp đậm. Tuy đã già nhưng ông vẫn tham gia các hoạt động của phường. Hiện ông đang làm tổ trưởng dân phố. Ông rất thích đọc báo và xem ti vi. Còn bà tôi năm nay đã sáu mươi tám tuổi. Mắt bà sâu và vẫn còn đen lắm, Người bà gầy gầy nho nhỏ. Cũng giống như ông, bà tôi cũng tham gia hoạt động xã hội. Hiện giờ, bà đang là Chủ tịch Hội chữ thập đỏ của phường. Bà rất thích ăn bánh ngọt, uống bột ngũ cốc và đặc biệt, các bạn có biết không, bà nấu ăn rất ngon. Bố tôi đã gần năm mươi tuổi, dáng người cao ráo, khoẻ mạnh. Bố tôi có đôi mắt giống bà – đen láy. Khuôn mặt bố tôi vuông chữ điền nên trông bố hơi nghiêm nghị… Bố là cán bộ làm việc ở Nhà xuất bản Giáo dục. Mọi người nói bố tôi là một cán bộ có năng lực, tính tình vui vẻ, hoà đồng nên ai cũng quý. Bố tôi thích xem thể thao, chơi bóng bàn và bóng đá. Ngoài ra, bố tôi còn rất thích uống cà phê. Tuy công việc nhiều nhưng tối nào bố cũng cố gắng về sớm hỏi han tình hình học tập của anh em chúng tôi. Còn mẹ tôi, mẹ tôi năm nay ngoài bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên giảng dạy của Trường cán bộ phụ nữ Việt Nam. Mẹ tôi có mái tóc ngắn ánh nâu, hơi xoăn. Mẹ hơi thấp, không xinh nhưng rất ưa nhìn. Với tôi, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất. Mẹ thích chơi cầu lông, thích ăn bánh quy. Mẹ nấu ăn cũng rất ngon.
Anh tôi năm nay hơn hai mươi tuổi. Anh tôi cao lắm, gần mét tám. Anh có mái tóc màu nâu đen, hơi rủ xuống trán trông rất đẹp. Năm nay anh đã là sinh viên năm thứ ba Trường đại học Luật Hà Nội. Anh tôi học giỏi, vui tính nên được nhiều người mến. Anh rất thích chơi bóng, uống cà phê và ăn sô cô la. Anh rất quan tâm đến tôi. luôn chỉ bảo cho tôi cách giải những bài toán khó. Còn tôi, nhân vật cuối cùng trong gia đình, các bạn biết rồi đấy, tôi là Nguyễn Tiến Phong, năm nay tôi mười một tuổi. Tôi rất thích xem truyện, chơi bóng đá và ăn sô cô la giống anh tôi. Tôi rất muốn sau này trở thành một bác sĩ giỏi để cứu giúp mọi người.
Gia đình đúng là cái nôi nuôi tôi khôn lớn từng ngày. Tôi rất yêu quý gia đình tôi. Tôi tự nhủ và khuyên mọi người hãy tôn trọng và giữ gìn tổ ấm thân thương của mình.
Kể về gia đình mình – Mẫu 6
Quê hương là chùm khế ngọt. Cho con trèo hái mỗi ngày. Vâng, quê hương của mỗi người ai cũng có những kỉ niệm đẹp của tuổi ấu thơ. Hình ảnh của quê hương lúc nào cũng gắn liền với hình ảnh con sông, bến nước và những người thân trong gia đình. Còn nhớ khi còn nhỏ, bố thường hay cõng trên vai rồi chạy đi như đang làm người phi công hay có những khi mải chơi không chịu về nhà rồi bị đánh đòn. Thế đấy, ai cũng có một gia đình – là nơi mà ta có thể nghỉ lại mỗi khi mỏi mệt, luôn bên ta những khi khó khăn nhất.
Gia đình em có bốn thành viên: bố mẹ, em và em trai của em. Bố em là một người đàn ông cao lớn, có nước da nâu sạm, vô cùng rắn rỏi. Bố là một người ít nói, thế nhưng trong kí ức của em thì bố chưa bao giờ đánh em cả. Mỗi khi làm điều gì sai, bố thường gọi em lại và giảng giải cho em những điều hay, lẽ phải. Em vẫn còn nhớ có lần vì đã làm bài tập điểm kém, sợ bị bố mẹ mắng mà em đã trốn không về nhà, lúc đó, cả gia đình phải đi tìm em trở về, khi ấy, bố đã dành cả một buổi tối để hỏi thăm và nói chuyện cùng với em. Để tháo gỡ những khúc mắc của mình, bố còn kể lại chuyện ngày trước bố đã đi học như thế nào, bố cũng biết những điều đang xảy ra khi em đi học. Bố đã xem lại bài của em và giảng giải lại tất cả mọi thứ mà em chưa hiểu. Bố bảo rằng ai cũng có những sai lầm nhưng biết cố gắng mới là điều quan trọng nhất. Chỉ có con đường học tập mới có thể giúp cho con sau này được bay xa tới những miền đất mới. Sau ngày hôm ấy, em đã học được rất nhiều điều từ bố. Bố em tuy không phải là người giỏi nhất giữa tất cả mọi người nhưng trong lòng em, bố lại là số một, không ai có thể thay thế vị trí của bố.
Mẹ em thì lại là một người luôn vui vẻ. Mẹ lúc nào cũng nở nụ cười xinh đẹp ở trên môi. Để nuôi chị em em ăn học, mẹ đã phải cố gắng và nỗ lực hi sinh cũng rất nhiều. Chúng em đã lớn lên bên những gánh rau của mẹ. Thế nhưng, cho dù có vất vả như thế nào, mẹ vẫn dành cho chúng em những điều tốt đẹp nhất. Thậm chí, trong mỗi bữa ăn, việc đầu tiên mẹ làm không phải là dành cho mình mà là mẹ ngồi gắp những món ăn ngon cho ba bố con, mẹ bảo mẹ nếm lúc nấu rồi. Thế nhưng, mỗi lúc như thế, em biết, mẹ làm thế để dành phần ngon cho bố con. Có những lúc cãi lời của mẹ, nhìn những giọt nước mắt của vì lăn dài, em lại thấy hối hận vô cùng. Trong tình cảm, mẹ là người phụ nữ yếu đuối nhưng cũng hết sức kiên cường. mẹ bảo rằng, để chăm lo cho con, mẹ có thể hi sinh tất cả, miễn sao các con chăm ngoan và học giỏi là được. thế đấy, tình yêu của cha mẹ dành tặng cho con là tình yêu bao la, mãi mãi không bao giờ cạn.
Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Hiểu được nỗi lòng của cha mẹ, em càng tự hứa với mình phải cố gắng học tập cho thật tốt để không phụ lòng của cha mẹ. Em còn có một người em trai. Cả em và em trai em đều là những đứa trẻ nghịch ngợm. Có những lúc chỉ vì tranh nhau những thứ như xem tivi hay đồ ăn là hai chị em lại có thể đuổi nhau chạy khắp nơi. Tận tới khi mệt rồi thì hai người mới dừng lại rồi cùng nhau chia đều những phần quà, phần bánh hay đơn giản là phân chia những thứ mà cả hai đều thích. Giờ đây, khi đã lớn, em đã không còn chạy đuổi nhau với em trai nữa mà luôn nhường cho em những phần lớn hơn. Thế nhưng lúc này em mới cảm nhận được mình đã thực sự lớn.
Tóm lại, em rất yêu gia đình của em. Đây là nơi đã nuôi dưỡng em nên người, Em luôn mong sẽ mãi được ở bên những người thân yêu của mình.
Kể về gia đình mình – Mẫu 7
Ai đó đã từng nói rằng: Tiền có thể mua được thuốc nhưng không mua được sức khỏe, tiền có thể mua được đồng hồ nhưng không mua được thời gian, tiền có thể mua được nhà nhưng không mua được tổ ấm. Đó là gia đình, thứ mà dẫu đánh đổi bao nhiêu tiền bạc cũng không thể mua được. Và tôi luôn tự hào bởi có một tổ ấm đáng quý như thế.
Gia đình tôi sống theo lối truyền thống xưa, là một gia đình tam hệ: ông bà, bố mẹ và ba chị em tôi. Và tôi yêu thương tất thảy những thành viên trong gia đình mình.
Ông bà tôi là những con người thuộc thế kỉ trước, những người đã được nếm trải những tháng năm của mưa bom bão đạn, của những nạn đói và cả những tháng năm hào hùng của đất nước những ngày “Tổ quốc có bao giờ đẹp thế này chăng?”, rồi cả những năm tháng hòa bình xây dựng đất nước như bây giờ. Ông tôi là một cựu chiến binh, đã vào sinh ra tử trên chiến trận, đã sống đúng với nghĩa vụ và trách nhiệm của mình đối với nhân dân, Tổ quốc. Vì thế, khi được trở về, ông lúc nào cũng vui tươi, điềm đạm và chân thành như những người lính Cụ Hồ. Cuộc sống của ông thật nhẹ nhàng với những vườn cây cảnh, với thú uống trà và cả những trưa kể cho các cháu về thời trẻ của mình. Bà tôi chính là biểu tượng của người phụ nữ Á Đông. Nét duyên trong nụ cười, sự nhẹ nhàng trong lời ăn tiếng nói, khéo léo trong mọi việc, bà đều không bị thời gian lấy mất. Hay ngay cả thời gian cũng không nỡ làm điều đó? Bà tôi thích đan khăn, đan áo cho con cháu. Bà thường nói: “Đến cái tuổi gần đất xa trời rồi, làm được gì cho con cháu thì phải làm chứ, cho con cháu mình sau này bớt khổ”.
Có phải nhờ sự giáo dục của ông bà nội mà bố tôi mới trở thành người thành công và đáng kính như thế. Theo bước của ông, bố tham gia vào bộ công an góp phần đảm bảo trật tự an ninh đất nước. Có lẽ do đặc thù công việc, mấy chị em tôi chẳng mấy khi được thấy bố nhưng tình yêu thương và tấm lòng của bố tôi vẫn cảm nhận được qua mỗi cái ôm, món quà bố dành cho chúng tôi. Vì thế, chúng tôi gắn bó với mẹ nhiều hơn. Là một giáo viên, mẹ luôn biết cách dạy chúng tôi thế nào là đúng sai mà không áp đặt. Hơi ấm của mẹ, từng cái ôm, bàn tay uốn chữ cho chúng tôi đã trở thành tuổi thơ của những đứa trẻ chúng tôi rồi.
Tôi là chị cả trong ba đứa: một đứa lớp 1 và một đứa 4 tuổi. Nhưng chúng tôi chơi với nhau rất vui, như những người bạn không phân biệt. Vì thế, mỗi khi nghịch ngợm thì cả ba đứa đều bị mắng chung. Đôi khi vì giành đồ chơi, đồ ăn ngon mà chúng tôi cãi nhau, nhưng cuối cùng đồ ăn luôn được chia làm ba đều nhau, vì chúng tôi sẽ ăn không ngon nếu những người kia không có đồ ăn.
Không có điều gì là hoàn hảo. Vậy nên, thỉnh thoảng chúng tôi cũng có những mâu thuẫn, vì những người của thế hệ trước không thế hiểu chúng tôi nghĩ và muốn gì. Nhưng ông bà tôi biết cách điều hòa mọi thứ, mọi người cùng ngồi lại với nhau để giải quyết. Nhớ những buổi tối cả nhà ngồi nhìn mâm cơm mà không dám ăn vì bố chưa về, những tối mọi người cũng ngồi xem phim thật là vui biết mấy.
Một gia đình hạnh phúc không cần có nhà cao cửa rộng, không cần nhiều tiền. Hạnh phúc sẽ đến nếu chúng ta biết lấp đầy chỗ trống cho nhau, để chúng ta được mãi mãi bên nhau.
Kể về gia đình mình – Mẫu 8
Tôi rất yêu và tự hào về gia đình mình. Gia đình nhỏ của tôi lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm áp của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài chiến trường, đến nay vẫn công tác trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn bề ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa tinh thần cho mẹ mà còn là tất cả với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như thế. Tuy hiếu động nhưng em ngoan và rất thông minh. Hai chị em tôi có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi dường như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng…
Gia đình nhỏ của tôi thật hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin tưởng.
Kể về gia đình mình – Mẫu 9
Mỗi người sinh ra đều có gia đình của mình. Đó là nơi là chúng ta cất tiếng khóc chào đời, nơi có cha mẹ, anh chị em luôn đồng hành cùng chúng ta trên mỗi bước đường đời. Gia đình chính là nơi niềm tin và tình yêu thương được đặt trọn vẹn.
Gia đình em có 6 người gồm ba mẹ và 4 chị em em. Em có hai chị và một anh trai. Chị cả em đã ra trường và đi làm. Chị hai của em đang học đại học Ngoại thương năm thứ 2. Anh ba của em học lớp 10. Và em năm nay học lớp 2. Gia đình đông anh chị em rất vui và hạnh phúc. Em là con út nên được ba mẹ và anh chị yêu chiều.
Mỗi lần mẹ em đi chợ về, anh ba bao giờ cũng phần quà bánh cho em nhiều hơn. Chị cả thì một năm về được có một lần vào dịp Tết. Bởi vậy em rất nhớ và mong chị về thường xuyên. Chị hai thì vài tháng mới về một lần. Ở nhà chơi với em chỉ còn anh ba. Nhưng anh cũng đi học suốt nên em chới với mấy bạn hàng xóm.
Ba em thường xuyên đi công tác xa nhà, cũng ít về thăm nhà. Gia đình bao giờ cũng chỉ có 3 mẹ con quây quần bên mâm cơm. Mỗi lần có ba về là không khí gia đình rộn ràng, vui tươi hơn hẳn. Đặc biệt khi gia đình em có đủ 6 người thì lúc đó mới thực sự hạnh phúc và vui vẻ đến vô cùng. Tiếng cười của gia đình em dường như lan sang cả nhà hàng xóm bên cạnh. Nhưng cả nhà em đều không quan tâm vì ai cũng thấy niềm vui được sum vầy là điều thực sự nên trân trọng.
Mặc dù gia đình em ít khi mới được đông đủ nhưng tình yêu mọi người giành cho nhau vẫn luôn đong đầy và thật hạnh phúc. Ai cũng ý thức được điều này và trân trọng tình cảm này hơn.
Kể về gia đình mình – Mẫu 10
Em nghĩ không chỉ đối với riêng em mà còn với tất cả mọi người thì gia đình luôn là chốn nương thân, che chở ta, là điểm tựa vững chắc mỗi khi chúng ta gặp khó khăn trong cuộc sống. Những lúc như vậy ta tìm về mái ấm gia đình như là tìm về một chốn bình yên nhất.
Gia đình em là một tổ ấm gồm năm thành viên: Bà nội, bố mẹ, em và em trai em. Bà nội em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi, tuy vậy bà vẫn còn khỏe và rất yêu thương con cháu. Bà luôn dạy con cháu những điều hay lẽ phải trong cuộc sống và tất cả mọi thành viên trong gia đình đều kính trọng bà. Tiếp đó là bố em, bố em năm nay bốn mươi tuổi, bố là công nhân.
Đối với em thì bố là một thần tượng, bố là trụ cột gia đình và luôn luôn lo lắng, quan tâm cho bà, mẹ và chúng em. Mặc dù nghề của bố không cao quý như những nghề nghiệp khác như nhà giáo, bác sĩ…nhưng em luôn tự hào về bố, bố đã từng bảo: Chính con người đã làm cho nghề nghiệp trở nên cao quý, tuy còn nhỏ nhưng em rất hiểu và luôn khắc ghi trong lòng. Còn mẹ em, mẹ kém bố sáu tuổi như vậy năm nay mẹ đã ba mươi tư tuổi rồi. mẹ bán hàng ở một chợ của quê em, bao vất vả mẹ đều gánh lấy để lo cho chúng em. Em rất thương mẹ và bố nhưng còn nhỏ nên chưa giúp gì được chỉ biết chăm ngoan, học giỏi để bố mẹ được vui lòng. Còn em trai em, nó kém em bốn tuổi và đang đi học mẫu giáo, nó rất nghịch nhưng cũng rất ngoan biết nghe lời bà, bố mẹ và em. Cả nhà ai cũng yêu quý nó. Thỉnh thoảng hai chị em có trêu đùa nhau nhưng bản thân mình là chị nên em luôn nhường nhịn nó, cả nhà gọi nó là Bi.
Gia đình em sống rất tình cảm, gắn bó và ai cũng quan tâm nhau. Mỗi người đều có công việc riêng của mình nhưng vẫn luôn dành thời gian cho mái ấm gia đình vì nơi đó có những người thân mà họ yêu thương. Bà và bố mẹ luôn yêu quý và chăm sóc chúng em, ngược lại chúng em rất ngoan và biết nghe lời bà, bố mẹ. Cả ngày bố mẹ đều bận bịu với công việc, em và cu Bi đi học chỉ có mỗi bà ở nhà, em biết bà ở nhà một mình rất buồn nên sau giờ học là em chạy ngay về bên bà kể những chuyện ở lớp cho bà nghe và nhổ tóc sâu cho bà.
Buổi tối là lúc mà tất cả mọi người trong gia đình đều có mặt đông đủ. Bữa cơm gia đình thật ấm cúng, mọi người ăn cơm và nói chuyện rất vui vẻ, cả nhà nghe em trai rối rít kể về hôm nay đi học được ăn gì và học được bài hát nào. Ăn cơm xong mẹ gọt trái cây cho cả nhà vừa ăn vừa xem ti vi. Sau đó mẹ hướng dẫn em học bài, tuy bận nhưng mẹ luôn dành thời gian dạy học cho em đúng là “khi ở nhà mẹ cũng là cô giáo”.
Em rất yêu gia đình của em, ở đó có bà, bố mẹ và Bi – em trai em, đó là những người mà em yêu thương nhất. Em nhớ đến bài hát mà em và cu Bin hay hát: “Lung linh lung linh tình mẹ tình cha. Lung linh, lung linh chung một mái nhà. Lung linh, lung linh cùng buồn cùng vui. Lung linh, lung linh hai tiếng gia đình”.